Tháng 3 mùa hoa ban
- Thứ bảy - 14/03/2020 21:46
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Hoa ban nở khi cơn mưa phùn cuối mùa níu kéo mùa xuân ở lại, khoảng tháng 3 dương lịch hàng năm. Từ lâu hoa ban đã được coi là biểu tượng của núi rừng Tây Bắc, vẻ đẹp của nó được ví như vẻ đẹp của người con gái vùng cao, giản dị và thuần khiết.
Vào mùa đông, cây ban rụng hết lá dồn nhựa sống để trỗi dậy vào mùa xuân. Mùa xuân ấm áp về, cây ban đâm chồi nảy lộc. Lá ban có hình móng giò như hai hình trái tim đặt cạnh nhau, lá ban mọc lưa thưa chứ không rậm rạp như các loài cây khác. Sức sống của cây ban khiến người ta phải nể phục. Cho dù là đồi có gianh khô cằn hay vách đá cheo leo, cứ qua thời gian đốt nương là nó trỗi dậy mạnh mẽ.
Hoa ban trong tiếng Thái có nghĩa là “hoa ngọt”. Hoa ban bắt đầu nở lác đác vào đầu mùa xuân, khoảng tháng 3, nở rộ nhất vào đầu tháng 4 và lụi tàn khi tháng 5 về nên nếu muốn ngắm hoa ban đẹp bạn nên căn đúng thời điểm để đến Mộc Châu. Khi hoa trên cây bung nở hết nó che lấp hết lá ban, trông từ xa cả cây hoa ban như một cây kẹo bông cỡ lớn vô cùng đẹp mắt khiến du khách đi du lịch Mộc Châu mùa xuân thích thú.Truyền thuyết về loài hoa này gắn liền với một người con gái xinh đẹp tên là Ban, nàng khéo léo lại có giọng hát say mê rừng núi, biết bao chàng trai si mê, theo đuổi nhưng Ban lại đem lòng yêu một chàng trai nghèo tài giỏi. Gia đình Ban vốn giàu có nên không chấp nhận chàng trai, họ ra sức ngăn cản, chia rẽ đôi trai gái. Không cam chịu chia ly, hai người đành bỏ trốn mong được sống hạnh phúc cùng nhau. Chàng và nàng chết đi khi tình yêu còn chưa trọn vẹn, nàng hóa thành loài cây cho sắc hoa trắng tinh khôi man mác tím. Người ta lấy tên nàng đặt cho loài hoa ấy và từ đó câu chuyện về loài hoa mang tình yêu nồng nàn của họ vẫn sống mãi trong tim của người dân Tây Bắc.
Ban cũng đại diện cho một tình yêu thủy chung, vĩnh cửu được thể hiện rất nhiều trong thơ, ca…
Anh đã về quê hương em Tây Bắc
Ngắm hoa ban xuân đến nở trắng trời
Cánh hoa thắm hình tim người thiếu nữ
Hình tim nào cũng e ấp thành đôi.
Cây khẳng khiu dáng hình thanh mảnh
Anh nhớ em ngơ ngẩn bên đồi
Có phải nhớ thương hoá thành cánh trắng
Có phải mùa xuân, hoa thắm môi người
Có phải chút tình yêu mòn mỏi
Nén lòng này buốt thành giọt sương rơi
Có phải tình yêu qua đau khổ
Mới nên duyên thương nhớ trọn đời.
Anh đi qua những cánh rừng Tây Bắc
Mỗi con đường lác đác cánh hoa rơi
Tình em đã hoá thành Hoa Ban trắng
Hạnh phúc nào hơn… người mãi mãi yêu người.
Hoa Ban ơi Hoa Ban
Hoa cứ nở thắm trời hoa nhé
Hoa của tình yêu ngàn đời vẫn trẻ
“Tình yêu không có tuổi bao giờ…”